Bến Vắng Sông Chiều

Sông chiều văng vẳng tiếng đàn tơ
Dòng nước mang mang sóng nhịp bờ
Lặng lẽ nhớ người cô lái đợi
Âm thầm trông khách chiếc đò chờ!
Ðàn tranh réo rắt buồn như lệ
Sáo trúc du dương nhẹ tựa thơ
Bến vắng thẫn thờ ai đứng ngóng
Dòng đời ví thể chuyến đò mơ!

             Bạch-Loan